Chào mừng các bạn đến với hệ thống truyện sex TuoiNungCom. Truyện sex hay, đọc truyện sex mới mỗi ngày! 

Truyện sex hay với đầy đủ các thể loại: phá trinh, loạn luân, ngoại tình, bạo dâm, hấp diêm, dâm hiệp, học sinh, giáo viên, sinh viên ...

Tìm kiếm truyện tại đây:
Trang chủ >> Truyện 18+ >> Cẩm Y Vệ Đại Minh – Quyển 3

Cẩm Y Vệ Đại Minh – Quyển 3

Phần 66: Tiểu Chu Giúp Đỡ

Trầm Hữu Dung nhìn bằng hữu đang nổi giận xung thiên, lại nhìn sang Tần Lâm đang nở một nụ cười ung dung nhàn nhã, dường như nắm hết thảy trong lòng bàn tay, đột nhiên thoáng động trong lòng, phục lạy Tần Lâm:
– Từ nghe Tần tướng quân mắt thần như điện, gương sáng treo cao, lại có Du lão tướng quân lâm chung phó thác, cục diện hiện tại chỉ có thể cầu ngài xuất thủ tương trợ!

Chuyện liên quan tới thanh danh cả đời của phụ thân, thế tập vinh dự truyền thừa gia tộc, Du Tư Cao không do dự nữa, quỳ xuống dập đầu bình bịch với Tần Lâm, không nói nửa lời.

– Hai vị cần gì phải làm như vậy?!

Tần Lâm cười híp mắt đỡ Du Tư Cao cùng Trầm Hữu Dung dậy:





– Bản quan được Du lão tướng quân lâm chung phó thác, vốn là không tránh khỏi trách nhiệm.

Vì danh dự phụ thân, Du Tư Cao hết sức gấp gáp, sau khi bò dậy liền hỏi làm sao bây giờ. Ngược lại Trầm Hữu Dung khuyên nhủ y, nếu Tần trưởng quan đã đáp ứng vậy chuyện này đã có chín phần nắm chắc, cần gì thúc giục như vậy.

Trước hết Tần Lâm lệnh cho nha hoàn bưng trà thơm lên, sau đó nói với hai người bọn họ:

– Xin hai vị chớ nên nóng nảy, chờ thê tử bản quan trở về, chuyện này sẽ được rõ ràng.

Ặc, chuyện này thế nào vậy? Du Tư Cao cùng Trầm Hữu Dung đầu đầy mê hoặc, thê tử Tần Lâm chính là cháu gái thần y Lý Thời Trân, nữ y tiên Kinh Hồ, thầy thuốc này thay người chữa bệnh không thành vấn đề, làm sao có thể lo được chuyện triều đình điển tuất, tặng thụy hiệu?

Ngưu Đại Lực cùng Lục Viễn Chí bèn nhìn nhau cười, Ngưu Đại Lực rất là kín tiếng, mặc dù đi theo Du Đại Du học võ nghệ nhưng cũng không nói lung tung chuyện trong phủ Tần Lâm.

Lúc này thấy Du Tư Cao, Trầm Hữu Dung có vẻ buồn bực, Lục mập thấp giọng cười nói:

– Vị cô nãi nãi kia của chúng ta đừng nói điển tuất, thụy hiệu, cho dù là chuyện lớn hơn nữa cũng không thành vấn đề. Ngoài ra còn có mấy vị cô nãi nãi bản lĩnh cũng không nhỏ, có người thỉnh được quân chỉ của Tướng gia, có người bắt được cá voi ngoài Đông Hải…
– Tên mập, không nói lời nào không ai cho là ngươi câm!

Tần Lâm hung hăng trợn mắt nhìn y một cái.

Lục mập lập tức im thin thít.

Du Tư Cao, Trầm Hữu Dung nghe vậy càng giật mình, chỉ cảm thấy Lục Viễn Chí quá mức khoa trương khoác lác. Cái gì thỉnh được quân chỉ của Tướng gia, bắt được cá voi ngoài Đông Hải, quả thật khiến cho người ta khó lòng tin được.

Cũng may đợi không lâu, chợt nghe thấy trước cửa phủ đệ một mảnh ồn ào huyên náo, dường như có mười mấy kỵ sĩ vừa chạy tới, kỵ sĩ lại cất giọng oanh vàng ríu rít, rõ ràng là một đám nương tử quân.

Nữ tử cầm đầu thân hình cao ráo, chân dài thon thả thẳng tắp, đầu đội Xích Kim Anh Lạc quán, thân khoác trường bào thêu kim long tứ trảo, eo buộc loan đái hình sư tử trên khảm trân châu. Toàn thân nàng giống như một ngọn lửa đang cháy bừng bừng, tỏ vẻ vô cùng hấp tấp, tay nắm roi ngựa sải bước đi như bay tiến vào trong sảnh.

Du Tư Cao, Trầm Hữu Dung không biết đây là nữ quyến của phủ nào lại dám giục ngựa chạy trong kinh sư đạt quan hiển quý tụ tập như vậy, thấy nàng đến gần không dám nhìn nữa, vội vàng cúi đầu.

Nữ tử này coi như không thấy hai vị quan võ trẻ tuổi bên trong sảnh, trong mắt hạnh xinh đẹp của nàng dường như chỉ có một mình Tần Lâm. Nàng cầm chén trà của hắn lên uống một hớp, tỏ ra vui vẻ nói:

– Hừ, hôm nay tranh tài ở Tây giáo trường cùng Chu Ứng Trinh, thớt Ngọc Hoa Thông của y khoác lác là trên trời ít có dưới đất vô song, kết quả vẫn bị Đạp Tuyết Ô Chuy của thiếp vượt qua ba đầu ngựa!

Tần Lâm chân mày giương lên, kỳ quái nói:

– Tiểu tử Chu Ứng Trinh kia nhát gan như chuột, y dám đua ngựa với nàng sao?
– Đương nhiên là y không dám, là kỵ sư trong phủ y nuôi đứng ra đua.

Từ Tân Di nhìn quanh quất, lúc này mới phát hiện hai tiểu tử đang ngây người sững sờ.

Tần Lâm liền giới thiệu, nói là công tử Du lão tướng quân cùng bằng hữu của y, đều là tân khoa Võ Tiến Sĩ, lại cười nói:

– Hai vị thế huynh, đây cũng là lão bà của ta, Từ thị, chuyện của các ngươi còn phải nhờ nàng giúp một tay.
– Cái gì lão bà, gọi nương tử mới đúng!

Từ Tân Di nửa vui nửa giận đá Tần Lâm một cước, lão công lão bà là họ Tần lén lút kêu loạn, không thể nói ra trước mặt người khác như vậy.

Du Tư Cao cùng Trầm Hữu Dung ngơ ngác nghe ngóng hồi lâu, nghe Từ Tân Di và Tần Lâm đối đáp mới biết hai người bọn họ là phu thê. Bất quá nghe nói phu thê nhà người khác tương kính như tân, cử án tề mi, vị phu nhân này lại đua ngựa ngoài đường phố, lại vung quyền cước với trượng phu, theo dáng vẻ như vậy dường như Tần trưởng quan có hơi sợ vợ.

Hơn nữa theo như giọng điệu của nàng, ngay cả Thành Quốc Công Chu Ứng Trinh cũng không xem ra gì, lại đua ngựa với Chu Ứng Trinh. Nếu Tần trưởng quan là người khác, e rằng đã sớm nổi giận.

Bọn họ không biết chẳng những Tần Lâm không hề sợ vợ, mà Từ Đại tiểu thư cũng chỉ tỏ ra phách lối bên ngoài một chút. Đại chiến vật lộn trong khuê phòng, quay đầu lại thường là mềm như bún, liên tiếp xin tha.

Tần Lâm cũng không giải thích thêm với Du Tư Cao, kể lại chuyện sau khi Du Đại Du qua đời cho Từ Tân Di nghe một lượt.

– Há đâu có lý như vậy, Tiền Quân Đô Đốc phủ là ai quản, làm như vậy không sợ các tướng sĩ sinh lòng bất mãn hay sao?

Từ Tân Di dựng đứng mày liễu, giận dữ không ít:

– Chuyện này không biết thì thôi, nếu biết, ta nhất định phải đòi công đạo thay Du lão tướng quân!

Tần Lâm như cười như không hỏi:

– Nàng đòi công đạo thế nào?

Từ Tân Di ưỡn ngực lên, lòng tin tràn trề:

– Đi Tiền Quân Đô Đốc phủ đánh Triệu Tú Đức kia một trận, lại mai phục ở bên ngoài Binh bộ, chờ Hồ Bang Kỳ đi ra đánh y một trận!

Trời ơi, thật là bạo lực, Tần Lâm á khẩu nghẹn lời.

Cằm Du Tư Cao cùng Trầm Hữu Dung thiếu chút nữa trật khớp, vị phu nhân này của Tần tướng quân thật là hung hãn có thừa, bất quá làm như vậy thật sự có thể có tác dụng sao?

– Kê tai vào đây.

Tần Lâm nói thật nhỏ bên tai Từ Tân Di mấy câu, chỉ thấy mắt hạnh tròn xoe của nàng chợt lóe ánh sáng, nhất thời lộ vẻ vui mừng.

Từ Tân Di vung tay lên nói với Du Tư Cao:

– Đi một chuyến với bản tiểu thư, bảo đảm xong chuyện điển tuất cùng thụy hiệu phụ thân ngươi.

Du Tư Cao cùng Trầm Hữu Dung có chín phần không tin, nhưng thấy Tần Lâm ở bên cạnh gật đầu, hai người bọn họ cũng không có cách nào, không thể làm gì khác hơn là theo Từ Tân Di đi ra ngoài.

Mọi người đi tới phủ đệ Thành Quốc Công Chu Ứng Trinh.

Đổi lại là hơn mười hai mươi năm trước, Thành Quốc Công phủ hết sức nổi danh. Dưới thời lão Quốc Công gia Chu Hy Trung, thống soái hết tất cả quân kinh sư như Hữu Lưỡng Phủ, Tổng Thần Cơ Doanh, Đề Đốc Thập Nhị Đoàn Doanh và Ngũ Quân Doanh, quan chức Thái Sư. Sau khi chết được truy phong Định Tương Vương, hiển hách vô cùng, đệ đệ Chu Hy Hiếu cũng từng là cẩm y Đô Đốc, quan tới Thái Bảo, chính là hiển quý đệ nhất đẳng kinh sư.

Con trai Chu Hy Trung là Chu Thời Thái tập tước chỉ vài tháng đã ô hô ai tai. Tới phiên cháu trai còn trẻ tuổi Chu Ứng Trinh, mới vừa tập tước vị, chưởng Hữu Quân Đô Đốc phủ, mặc dù là người mềm yếu kém cỏi nhưng cũng là trọng thần Đại Minh.

Đạt quan hiển quý giống như Chu Ứng Trinh, bình thời Du Tư Cao cũng không hy vọng xa vời có thể gặp được, nhưng nghe thê tử Từ thị Tần trưởng quan nói mới vừa rồi còn đua ngựa cùng Chu Ứng Trinh, gặp một lần hẳn không có vấn đề gì.

Dọc trên đường đi y và Trầm Hữu Dung sửa sang áo mão, bình tâm tĩnh khí suy nghĩ trước lời nói, chuẩn bị chờ đến lúc được truyền gặp sẽ nói cho rõ ràng. Thậm chí Trầm Hữu Dung còn tỉ mỉ cho ít bạc vào phong bao, đối phó người làm canh giữ đại môn Thành Quốc Công phủ.

Không nghĩ tới vừa tới trước phủ, Từ Tân Di liền cất tiếng kêu la:

– Tiểu Chu, gọi Tiểu Chu ra đây!

Du Tư Cao thiếu chút nữa té ngã lộn nhào, Trầm Hữu Dung sa sầm nét mặt, làm như vậy không phải là rõ ràng đắc tội với Chu Ứng Trinh sao?

Kế tiếp hai người được mở rộng tầm mắt, chỉ thấy quản gia Thành Quốc Công phủ đi như chạy ra, sắc mặt vô cùng kính cẩn:

– Từ phu nhân, mời vào trong uống trà, mời, mời!

Du Tư Cao như lạc vào trong mộng, tỉnh tỉnh mê mê đi theo vào, mặc dù tâm tư Trầm Hữu Dung linh lợi hơn cũng đoán không được nguồn cơn, thầm nhủ trong lòng: Cho dù là nể mặt Tần trưởng quan, Thành Quốc Công phủ cũng không cần nịnh nọt như vậy mới phải.

Bọn họ không biết ngay cả phủ đệ Tần Lâm đang ở cũng là Chu Ứng Trinh tặng cho.

Chu Ứng Trinh ra tới cực nhanh, vị Quốc Công gia này là một thanh niên mặt trắng, trên mặt phủ một làn khí xanh, nhìn qua hơi có vẻ yếu ớt bệnh hoạn, nói chuyện cũng tỏ ra cực kỳ khách sáo:

– Ôi chao, Từ đại tỷ quang lâm khiến cho hàn xá thêm phần rực rỡ huy hoàng. Vì sao Tàn Đại ca không cùng đi, tiểu đệ rất nhớ hắn.

Là người cùng ăn cơm mà lớn lên, trong đám con nhà giàu có kẻ hung hăng kiêu ngạo cũng có kẻ như nhược hèn yếu, Chu Ứng Trinh chính là người sau, mọi cử động chỉ sợ người khác bắt bẻ mình.

Vốn sau chuyện Thanh Minh Thượng Hà Đồ thấy Tần Lâm hữu dũng hữu mưu, Chu Ứng Trinh đã muốn kết giao thành liên minh. Sau Tần Lâm lại ngăn voi cứu giá lập được công lớn, Chu Ứng Trinh biết mình vô năng, càng cảm thấy phải dùng hết sức lôi kéo kết giao nhân vật có bản lĩnh, có thủ đoạn như vậy. Chỉ cần có gió thổi cỏ lay cũng có thể trợ giúp lẫn nhau, vinh hoa phú quý của mình mới có thể giữ được lâu dài.

Huống chi lui tới cùng Từ Tân Di cũng là kết giao tình với hai Quốc Công phủ Ngụy, Định cùng với Vũ Thanh Bá phủ, giữa huân thần quý thích với nhau kết giao chặt chẽ như vậy còn gì bằng.

Lúc này Từ Tân Di đã nói năng trịnh trọng hơn:

– Tiểu Chu, ta không nói dài dòng, ngươi có biết Du Đại Du Du lão tướng quân vừa qua đời không?
– Biết…

Chu Ứng Trinh chớp chớp mắt:

– Lão là một vị đại anh hùng đại hào kiệt chống Oa ngự khấu của triều Đại Minh ta, đáng tiếc tiểu đệ mới chưởng Hữu Quân Đô Đốc phủ, công vụ bề bộn, không rảnh đi phúng điếu.

Lời này chính là nói dối cho qua chuyện, y có thời gian đua ngựa với Từ Tân Di, không rảnh đi phúng điếu sao? Nguyên nhân cũng rất đơn giản, Tri Phủ chết không bằng con chuột sống, huống chi khi Du Đại Du còn sống cũng không được quyền quý ưa thích. Hiện tại lão chết đi rồi, Chu Ứng Trinh cần gì vất vả đi phúng điếu, cũng không bằng phụng bồi Từ Tân Di đua ngựa, lôi kéo quan hệ.

Không ngờ rằng thói đời ấm lạnh tới mức như vậy, Du Tư Cao cùng Trầm Hữu Dung nghe xong, trong lòng không khỏi bi thương.

Từ Tân Di cũng không để ý nhiều như vậy, vung tay lên:

– Phúng điếu hay không ta không cần biết, Du lão tướng quân nhung mã nửa đời, lập được rất nhiều công lao, chuyện thỉnh điển tuất cùng thụy hiệu phải có mọi người đồng tâm hiệp lực làm cho lão, mới cho thấy quốc gia ưu ái bậc chí sĩ có công.

Điển tuất cùng thụy hiệu là triều đình ban cho, hơn nữa đều là hư ảo, Chu Ứng Trinh cũng không nghi ngờ gì khác, nhìn Du Tư Cao gật đầu một cái:

– Đại tỷ nói là mấy nhà Quốc Công chúng ta liên hàm thỉnh thụy, vậy thể diện Du gia cũng tốt hơn, không biết lệnh huynh cùng lệnh tôn…

Cũng biết Chu Ứng Trinh làm việc trông trước trông sau, Từ Tân Di không nhịn được nói cho y biết:

– Ngay cả Tiểu Chu ngươi cũng đứng ra, chẳng lẽ đường huynh và phụ thân ta không đứng ra sao? Kể cả Hoài Viễn Hầu Thường gia, Vũ Thanh Bá Lý gia cũng liên danh trong đó.
– Vậy tiểu đệ đi viết tấu chương ngay…

Chu Ứng Trinh hết sức cao hứng đáp ứng. Thỉnh điển tuất, thụy hiệu cho người chết là chuyện hư ảo, thông thường không liên quan tới tranh chấp chính trị trong triều, đương nhiên Chu Ứng Trinh không nghi ngờ gì khác. Hơn nữa liên danh cùng các phủ đệ thế huân thượng tấu, sẽ có vẻ mọi người đồng tâm hiệp lực thân thiết với nhau, cũng cho người khác thấy mặc dù Thành Quốc Công phủ không còn được như ngày trước, nhưng quan hệ thân thích vẫn còn đó.

Có Thành Quốc Công thượng tấu, chuyện này đã có bảy phần hy vọng, Du Tư Cao cùng Trầm Hữu Dung vui mừng quá đỗi, khấu đầu bái tạ Chu Ứng Trinh.

Đối với hai vị này, Chu Ứng Trinh không có hứng thú gì, thuận miệng qua loa đôi câu mà thôi.

Kế tiếp, Từ Tân Di lại dẫn hai người Du, Trầm đi Vũ Thanh Bá phủ, Định Quốc Công phủ, rốt cục chợt hiểu ra hai người bọn họ: Vị phu nhân này của Tần Lâm lại là Đại tiểu thư Ngụy Quốc Công phủ Nam Kinh, thân thích Vũ Thanh Bá phủ nhà mẹ Thái hậu, không trách phủ đệ đạt quan hiển quý khắp nơi đều rộng mở đối với nàng. Có nàng ra mặt liên lạc vũ huân thế gia thỉnh điển tuất, chuyện này tuyệt đối sẽ thành công dễ dàng.

Vị phu nhân này không chỉ có là tướng môn hổ nữ, còn là hào môn quý nữ, thật không biết Tần trưởng quan làm thế nào vớ được nàng? Trầm Hữu Dung chậc chậc than thở, nhất thời cảm thấy hết sức hâm mộ Tần Lâm.

Cách một hôm sau, Du Tư Cao cùng Trầm Hữu Dung đi tới nha môn Binh bộ phố Kỳ Bàn lần nữa. Khác với lần trước là sau lưng bọn họ có thêm một vị tùy tùng áo xanh khăn vuông, thoạt nhìn giống như vị phu tử mà các quan võ hay mời, không có gì là nổi bật hơn người.

Canh cửa vẫn là vị Cẩu Thư Bạn hôm qua, từ xa nhìn thấy Du Tư Cao, y lập tức lộ ra vẻ khó chịu, hùng hùng hổ hổ nói:

– Lão già họ Du kia giả bộ thanh liêm ở trước mặt chúng ta, thế nhưng lại có tiền đi hối lộ Hồ Đại nhân, con bà nó quả thật là chẳng ra gì. Phụ thân anh hùng con hảo hán, phụ thân khốn kiếp con trai cũng là con rùa. Nhìn dáng vẻ con trai lão, e rằng lão họ Du chết đi bất quá chỉ là giả vờ thanh liêm ngoài mặt, trên thực tế cũng kiếm chác không ít…

Từ trước tới nay Phí sáo quan vẫn phụ họa Cẩu Thư Bạn, lần này lại có vẻ không tán đồng:

– Trước kia tiểu nhân nghe huynh đệ ở xa doanh nói, Du lão tướng quân kia quả thật thanh liêm như nước, thương lính như con mình. Tiểu nhân quen biết tất cả binh sĩ các doanh kinh sư, nghe bọn họ nói duy chỉ có làm lính ở xa doanh, lương hướng tới tay bị hao hụt ít nhất, e rằng lời này không phải là giả…

Danh sách các phần

Trang: Phần 1 Phần 2 Phần 3 Phần 4 Phần 5 Phần 6 Phần 7 Phần 8 Phần 9 Phần 10 Phần 11 Phần 12 Phần 13 Phần 14 Phần 15 Phần 16 Phần 17 Phần 18 Phần 19 Phần 20 Phần 21 Phần 22 Phần 23 Phần 24 Phần 25 Phần 26 Phần 27 Phần 28 Phần 29 Phần 30 Phần 31 Phần 32 Phần 33 Phần 34 Phần 35 Phần 36 Phần 37 Phần 38 Phần 39 Phần 40 Phần 41 Phần 42 Phần 43 Phần 44 Phần 45 Phần 46 Phần 47 Phần 48 Phần 49 Phần 50 Phần 51 Phần 52 Phần 53 Phần 54 Phần 55 Phần 56 Phần 57 Phần 58 Phần 59 Phần 60 Phần 61 Phần 62 Phần 63 Phần 64 Phần 65 Phần 66 Phần 67 Phần 68 Phần 69 Phần 70 Phần 71 Phần 72 Phần 73 Phần 74 Phần 75 Phần 76 Phần 77 Phần 78 Phần 79 Phần 80 Phần 81 Phần 82 Phần 83 Phần 84 Phần 85 Phần 86 Phần 87 Phần 88 Phần 89 Phần 90 Phần 91 Phần 92 Phần 93 Phần 94 Phần 95 Phần 96 Phần 97 Phần 98 Phần 99 Phần 100 Phần 101 Phần 102 Phần 103 Phần 104 Phần 105 Phần 106 Phần 107 Phần 108 Phần 109 Phần 110 Phần 111 Phần 112 Phần 113 Phần 114 Phần 115 Phần 116 Phần 117 Phần 118 Phần 119 Phần 120 Phần 121 Phần 122 Phần 123 Phần 124 Phần 125 Phần 126 Phần 127 Phần 128 Phần 129 Phần 130 Phần 131 Phần 132 Phần 133 Phần 134 Phần 135 Phần 136 Phần 137 Phần 138 Phần 139 Phần 140 Phần 141 Phần 142 Phần 143 Phần 144 Phần 145 Phần 146 Phần 147 Phần 148 Phần 149 Phần 150 Phần 151 Phần 152 Phần 153 Phần 154 Phần 155 Phần 156 Phần 157 Phần 158 Phần 159 Phần 160 Phần 161 Phần 162 Phần 163 Phần 164 Phần 165 Phần 166 Phần 167 Phần 168 Phần 169 Phần 170 Phần 171 Phần 172 Phần 173 Phần 174 Phần 175 Phần 176 Phần 177 Phần 178 Phần 179 Phần 180 Phần 181 Phần 182 Phần 183 Phần 184 Phần 185 Phần 186 Phần 187 Phần 188 Phần 189 Phần 190 Phần 191 Phần 192 Phần 193 Phần 194 Phần 195 Phần 196 Phần 197 Phần 198 Phần 199 Phần 200 Phần 201 Phần 202 Phần 203 Phần 204 Phần 205 Phần 206 Phần 207 Phần 208 Phần 209 Phần 210 Phần 211 Phần 212 Phần 213 Phần 214 Phần 215 Phần 216 Phần 217 Phần 218 Phần 219 Phần 220

Thể loại truyện sex

Xem Nhiều

Thể loại truyện sex | Bố chồng nàng dâu | Bác sĩ – Y tá | Bố đụ con gái | Chị dâu em chồng | Cho người khác đụ vợ mình | Con gái thủ dâm | Dâm thư Trung Quốc | Đụ cave | Địt đồng nghiệp | Đụ công khai | Đụ cô giáo | Đụ máy bay | Đụ mẹ ruột | Đụ tập thể | Đụ vợ bạn | Trao đổi vợ chồng
Chính sách bảo mật | Điều khoản sử dụng