Phần 29
Ngày hôm sau chúng ta nhận được thánh chỉ từ triều đình. Trụ Vương hạ lệnh mời Tây Bá Hầu Phủ vào cung để hỗ trợ diệt trừ Thiên Ma. Tên Thiên Ma này vốn là một đại ma đầu, ngày xưa từng là sư phụ của Trụ Vương, truyền thụ một ít công phu, bản lĩnh cũng rất ghê gớm. Thằng này ở trong hoàng cung được Trụ Vương cung phụng vậy mà không ngừng vừa chơi gái vừa luyện thành tuyệt học võ công vô cùng đáng sợ. Thần công đại thành liền lập tức nạt nộ thằng đệ tử đang làm vua trong triều ý bảo “Con à, võ nghệ kém cỏi như thế làm cho việc có một đệ tử như con vi sư rất là phiền lòng, thôi thì con bế quan một thời gian luyện tập võ công cho ra hồn, còn việc triều chính với lại mấy con vợ ở ngoài cứ để vi sư lo cho!” Trụ vương nghe thế thì đến bố của hắn sống lại cũng chẳng chịu được chứ nói gì đến hắn liền lập tức triệu tập tất cả lực lượng có thể để mong muốn diệt chết tên tặc tử này. Khổ nỗi Thiên Ma này là boss quá khủng khiếp nên để cho chắc ăn cũng đành muối mặt mà cầu cạnh cả kẻ thù ra tay. Thôi thì có việc nhờ người, khi đưa đến yêu cầu khó nhai này cho chúng ta trợ giúp thì cũng mang đến rất nhiều tài bảo, còn hạ chỉ nói rằng sau này sẽ không truy cứu việc ta mang trong mình đế vương chi mệnh mà làm khó dễ nữa. Cùng lắm thì sau này để ta làm vua một cõi, như vậy xem ra đế vương chi mệnh khi đó cũng không ảnh hưởng đến hắn. Nghe cũng thông minh ra bao nhiêu. Có điều khi mới vào game ta đây đã định sẵn là hốt cả triều ca rồi đè con Đát Kỷ ra mà dập cặc vào lồn nàng trước mặt hắn rồi nên cái đề nghị này ta cũng không ưng lòng cho lắm. Có điều Trụ Vương lại đưa ra một đề nghị khác khiến cho tất cả chúng ta đều khó lòng chối từ đó là sẽ thả thân ca ca của ta là Cơ Khảo hiện đang bi giam giữ làm con tin ở Triều Ca ra.
Dẫu sao cũng là con ruột của cha mẹ ta, thân ca ca của ta nên ta cũng rất muốn cứu giúp hắn ra để trở về cùng gia đình. Vì thế trong sự lo lắng lẫn vui mừng của cha mẹ ta quyết định nhận lời. Hiện tại chiến lực mạnh nhất để có thể tham gia diệt Thiên Ma lần này chỉ có ta và bá phụ. Ta từ sau khi quét bản đồ Ma Tộc thì điểm dâm dục bên trong hệ thống rất nhiều. Ngoại trừ sử dụng để trợ giúp thế giới phát triển và ổn định ra thì dùng để tăng cường thực lực nên bản thân lúc này cũng đã đạt đến cấp bậc tuyệt đỉnh cao thủ. Cũng bởi vì võ nghệ đã trên cơ so với Ma Trảo trưởng lão một chút nên ta mới để lão lại ma tộc chứ không cần mang theo lão múa máy bên mình nữa.
Tất nhiên ngoại trừ công lực tuyệt đỉnh cao thủ tinh thuần ra thì ta còn có khá nhiều đặc dị công năng mà hệ thống ban cho như Thiên Nhãn, Dâm dục lĩnh vực, Đổi đan dược thần cấp từ cửa hàng hệ thống để nhét vào mồm lấy buff trong tích tắc nên các tuyệt đỉnh cao thủ bình thường không phải là đối thủ của ta được.
Ta và bá phụ vì thế là hai tuyệt đỉnh cao thủ duy nhất của Tây Bá Hầu Phủ lúc này liền lập tức lên ngựa phóng về triều ca nhận lệnh giúp thiên tử diệt thiên ma. Nếu như nói vì sao không để mình Bá Phụ nên đường thì thật ra Thiên Ma này rất là khó đối phó, theo như cốt truyện để bá phụ đi đánh thì mấy thằng cắc ké bên phía Trụ Vương ngoại trừ lao ra mà chết ra thì chẳng giúp ích được con mẹ gì lắm, làm bá phụ của ta vì dân trừ hại mà chết thảm. Nói chung bá phụ tu luyện đạo gia chánh pháp chuyên trừ ma vệ đạo, gặp phải đại ma đầu cấp bậc trùm cuối mà có thể đồng quy vu tận là cũng chơi ngay chứ không suy nghĩ gì nhiều. Ta đây làm sao có thể để bá phụ của ta theo như cốt truyện mà chết uổng nên tất nhiên là không ngại đường xa mà đi theo. Lại nói nếu không giúp trụ vương thì sao? Hỏi rất hay, không giúp trụ vương thì anh trai ta là cơ khảo không những không thể trở về mà còn bay đầu không nói, riêng cái việc nếu không giúp Trụ Vương diệt trừ thằng Thiên Ma này thì người đè Đát Kỷ ra mà dập trước mặt Trụ Vương là hắn chứ đâu phải là ta! Điều này làm sao có thể chấp nhận nổi! Chính vì thế việc giúp trụ vương cả về công và tư đều phải làm cho bằng được, hơn nữa còn là làm hết mình, hết sức.
Rất nhanh sau vài ngày lên đường chúng ta đã vào được Triều Ca. Quả thực vô cùng phồn hoa, giàu có, rất nhiều tài tử giai nhân, nam thanh, nữ tú, quả đúng là chốn thành đô hoa lệ, tụ điểm ăn chơi bậc nhất thiên hạ.
Đơn giản, chỉ cần trình ra lệnh bài chúng ta lập tức được một viên tướng quân thủ thành quẫy đuôi đón tiếp cẩn thận và niềm nở, chỉ hận không thể dâng vợ lên cho ta chơi luôn để thể hiện thành ý. Xem ra đích thực lần này Trụ Vương đã là chơi tất tay, được ăn cả, ngã về không, nên những đồng minh tham gia trợ giúp hắn lần này như chúng ta mà nói không những cường đại đáng được tôn trọng mà còn là tri kỷ tâm giao, giúp hắn vượt qua hoạn nạn. Trong nhất thời đã dặn dò cặn kẽ phải tiếp đón chúng ta vô cùng trọng hậu.
Ta theo chỉ dẫn nhanh chóng vào cung. Lúc này Trụ Vương đang thượng triều không tiện tự mình đón tiếp, đành chỉ có thể để cho chúng ta tạm chờ đợi ở sảnh khách quý để cho các quan lại lo việc tiếp khách tiếp đón bố trí cho chúng ta chỗ ngủ nghỉ.
Lại nói tên Trụ Vương này vì sao những ngày này đón tiếp quân tiếp viện cường đại như chúng ta mà lại còn bận thượng triều, không phải trước kia luôn luôn lười nhác, đàn đúm bỏ bê triều chính hay sao, bây giờ thì lại bất ngờ tỏ ra chăm chỉ đột xuất thế. Việc này tưởng là lạ nhưng thật ra lại không có gì là lạ cả. Hắn mọi ngày phách lối, làm ăn không ra gì, nay phải nhờ đến mọi người ra tay giúp đỡ để giữ lấy ngai vàng thì tất nhiên phải thể hiện cho ra phong thái một vị vua tốt để người ta còn có lòng muốn mà giúp đỡ. Huống chi cả cái buổi thượng triều mấy ngày nay sẽ chỉ tập trung bàn bạc duy nhất một cái vấn đề đó chính là bàn bạc kế sách để đối phó với Thiên Ma giữ mạng cho hắn. Tại sao lại giữ mạng cho hắn chứ không phải giữ ngôi cho hắn. Đơn giản, nếu mà đánh thua thì có lẽ hắn sẽ không chết ngay mà được tên thái sư thiên ma là sư phụ của hắn trách mắng vài câu rồi bắt đi bế quan cùng xám hối để tên thái sư đó trở thành nhiếp chính vương thay thế lo việc triều chính một thời gian. Mà thời gian này dài hay ngắn thế nào đương nhiên là liên quan đến vấn đề hắn bế quan bên trong có bị lão thái sư đến hỏi thăm vỗ cho một cái mà ngỏm củ tỏi không ai hay biết hay không. Cái tương lai tăm tối đó tuy hắn không phải là thầy bói nhưng hắn hoàn toàn có thể chắc chắn mà đoán được ra ngay. Có điều đoán ra thì không làm cho hắn hứng thú với khả năng bói toán của bản thân tí nào mà chỉ làm cho hắn càng thêm nhấp nhổm lo sợ và mong muốn tập trung tất cả để vả cho Thiên Ma một nhát chết ngay mà thôi.
Thật đúng là sư phụ nhố nhăng tự nhiên là sinh ra một thằng học trò mất dạy!
Trong căn phòng xa hoa tráng lệ, ta và bá phụ cùng ngồi xuống chờ đợi. Trong khi ta thưởng thức trà ngon thì bá phụ lại ngồi bên cạnh nhắm mắt dưỡng thần phong thái tiên phong đạo cốt vô cùng thanh tịnh.
Bỗng lúc này cung nữ cất giọng hô lớn…
– Loan Phi nương nương giá đáo!
Một bóng hình xinh đẹp bước vào, đoan trang tú lệ, ngây ngất lòng người. Chỉ thấy vừa vào bên trong Loan Phi ngay lập tức hướng tới chúng ta mà cung kính hành lễ. Bản thân ta cũng vội vàng đứng dậy mà chắp tay. Bá phụ lại chỉ khẽ mở mắt mà gật đầu.
Mặc dù vậy phong thái của bá phụ người khiến đối phương không dám xem thường hay trách giận mà mỉm cười hồi đáp. Lời nàng như chuông ngọc vang lên trong gió nghe cực kỳ êm tai, hiển nhiên ngoại trừ nhan sắc khuynh thành còn có khả năng ca hát rất tốt…
– Cung nghênh Tây Bá Thành Chủ Cơ Phát Thiếu Gia! Cung nghênh Vô Ưu Tử tiên trưởng! Hiện tại hoàng thượng còn đang thương nghị triều chính giao việc cho các trọng thần sắp xếp đối phó với đại họa Thiên Ma, nay mai sẽ đại chiến phải nhờ đến sự giúp đỡ của hai vị cao nhân, điện hạ đã dặn dò rất kỹ yêu cầu chúng ta phải hầu hạ hai vị cao nhân thật tốt, xin hai vị hãy đi theo ta đến phòng nghỉ ngơi ạ.
Ta nghe thấy nàng nói vậy thì cũng cúi đầu mà đáp lễ…
– Không dám! Trừ ma vệ đạo, phò trợ thiên tử là sứ mệnh của chúng ta! Huống hồ lần này Thánh Thượng còn đưa ra đặc ân với ca ca của ta! Đây là đại sự mà chúng ta ra sức phải làm! Vậy phiền Loan Phi nương nương dẫn đường!
Nghe thấy ta nhắc khéo đến vấn đề của ca ca, Loan Phi không hề ngạc nhiên, khuôn mặt xinh đẹp nở một nụ cười nhẹ cúi đầu đáp lễ…
– Cơ Phát thiếu gia nói không sai! Cơ Khảo thiếu gia đã được bệ hạ thả ra, hiện đang nghỉ ngơi phục hồi sức khỏe, nếu Cơ Phát thiếu gia không ngại xin mời đi theo nhân gia một chuyến để gặp mặt ca ca của ngài rồi hàn huyên.
Ta nghe nàng nói vậy cầu còn không được, lập tức vội vã mà nói…
– Sự việc cấp bách, mời vương phi nương nương dẫn đường! Còn về bá phụ, cảm phiền các vị sắp xếp chỗ cho người nghỉ trước, bản thiếu gia sẽ đi gặp ca ca một mình!
Loan Phi nghe ta nói vậy thì cười nhẹ gật đầu rồi hướng về bá phụ nói…
– Không sao! Đều chung một con đường! Cảm phiền tiên trưởng hãy đi cùng chúng ta để đến phòng nghỉ ạ!
Bá phụ nghe vậy cũng gật đầu hiền từ mà đứng dậy. Chúng ta bước ra bên ngoài, đi một lúc thì ra bên ngoài thấy khung cảnh tráng lệ phồn hoa, đài các cao tầng không gì tả nổi. Chỉ thấy Loan Phi chỉ về một tòa lâu phía xa ở giữa hồ, xung quanh vân vụ bay lượn, đỉnh tháp cao ngập trong mây mà nói…
– Kia là hoan lạc lâu, là nơi cung phụng của Thiên Ma thái sư. Tiếc rằng người đã có ý làm phản với bệ hạ nên bệ hạ mới bàn đại sự chu diệt. Thái sư rất ngang tàng, rất coi thường bệ hạ và chúng ta nên chúng ta cũng không cần giấu giếm ý đồ với người. Có điều người cho phép chúng ta bàn mưu tính kế để tiêu diệt người nhưng nếu như chúng ta không tiếp tục cung phụng người mỹ nữ và mỹ thực để người hưởng thụ trong hoan lạc lâu thì khi đó người sẽ vô cùng nổi giận.
Bá phụ nghe Loan Phi nói vậy thì mắt trợn trừng mà nói…
– Thật là hống hách!
Loan phi lại thở dài mà nói…
– Hoan lạc lâu là nơi hoan lạc của lão ma, các tỷ muội đến đó để hầu hạ lão đều trở ra trong tình trạng nửa sống, nửa chết vô cùng thương tâm, trong lòng chúng ta với lão vô cùng căm hận lẫn run sợ. Nếu như bị chọn phải đến hầu hạ lão chỉ có thể trách bản thân không may mắn mà ở nhà sắp xếp trước hậu sự, vô cùng đáng thương. Nói ra lời này thì khẽ lau nước mắt trên mặt điệu bộ vô cùng ủy khuất, không biết vô tình hay hữu ý mà nép vào lòng của bá phụ mà run rẩy. Bá phụ thấy vậy thì khẽ xoa đầu nàng mà an ủi…
– Nương nương yên tâm! Ma đầu này gặp phải đạo gia ta nhất định sẽ bị diệt trừ! Không cần tiếp tục lo lắng!
Ta bên cạnh nhìn thấy nàng nép vào lòng bá phụ mà nhõng nhẽo như vậy thì không kìm được, đặt bàn tay lên xoa lên mông nàng khiến nàng nhất thời bất ngờ giật nảy mình một chút, hướng ánh mắt sang nhìn ta, chỉ thấy ta vừa xoa mông nàng vừa chính khí nghiêm mặt nói…
– Đúng vậy! Vương phi nương nương đừng lo! Ta và bá phụ ra tay nhất định sẽ khiến tên Thiên Ma này hôi phi yên diệt trừ hại cho thiên hạ!
Vương Phi nương nương thấy ta như vậy, hai má ửng hồng, vậy mà khẽ gật đầu hồi đáp, bờ mông vẫn cong lên giữ nguyên để cho ta thoải mái mà xoa bóp…
– Ưm! Vâng! Trông cậy vào thiếu gia và hai vị đạo trưởng giúp đỡ bệ hạ diệt trừ yêu nghiệt ạ!
Nói rồi khẽ từ từ rời khỏi lòng của bá phụ. Ta cũng không tiện mà xoa bóp mông nàng nữa, đành phải thu tay về trong tiếc nuối. Ánh mắt nàng bất ngờ nhìn ta rồi mỉm cười xấu hổ vô cùng xinh đẹp.
Chúng ta lại đi tiếp đến một quảng trường rộng lớn, ở giữa được đặt những tảng đá lớn, có những đại hán lực lưỡng đang ở bên trong, ngoài ra cũng có không ít các cao thủ công lực thâm hậu đang bay lượn, thi triển võ kỹ vô cùng đẹp mắt. Loan phi thấy ta chú ý đến thì mỉm cười mà nói…
– Thưa Cơ Phát thiếu gia và tiên trưởng, đây là luyện võ trường, hiện tại có tên là Diệt Ma Trường, là nơi để tập luyện và kiểm tra năng lực của võ giả đến theo lời hiệu triệu của điện hạ để diệt trừ Thiên Ma ạ.
Ta nhìn về phía quảng trường đông người này thì rất có hứng thú mà bá phụ thì hừ lạnh mà nói…
– Từ xa ta đã có thể cảm nhận được khí tức đại ma đầu vô cùng đáng sợ. Dựa vào thực lực của những người này cũng đưa đi ứng chiến thì khác nào nạp mạng.
Lời lẽ của bá phụ không hề úy kỵ gì mà vang vọng khiến cho không ít người ở đây nghe thấy, có lẽ bá phụ muốn cảnh tỉnh mấy thằng này để tránh cảnh lao đầu vào chỗ chết, nhưng từ xưa đến nay những đưa lao đầu vào chỗ chết thì não chúng nó vốn ngu rồi, nên khó lòng mà khuyên bảo được. Quả nhiên ngay lập tức một nhóm cao thủ tức giận vây lấy chúng ta vào trong mà lớn tiếng nói…
– Lão già kia! Ngươi vừa nói gì! Bản đại gia theo lời mời của bệ hạ đến đây ứng chiến, còn chưa có xuất trận ngươi đã nói lời trù ẻo có phải là muốn chết không? Hay ngươi cho rằng bản lĩnh của ngươi cao cường nên phách lối, vậy thì hãy đến đây, đầu với bản đại gia một trận!
Bá phụ thấy mấy thằng này ngang ngược nhưng nghĩ cho cùng cũng là người tham gia vào công cuộc trừ ma vệ đạo lần này, nếu như không thể khuyên nhủ được đối phương tự lượng sức mình thì cũng không muốn làm mất đi hòa khí nên chỉ hừ nhẹ một tiếng, phát ra nội lực đáng sợ mà nói…
– Ngươi không xứng!
Lời vừa nói ra nội lực tạo thành gió lốc chấn bay mấy tên cao thủ văng ra đến tận cuối quảng trường khiến cho ai nấy đều hãi hùng khiếp vía. Mấy tên kia bị chấn bay xong thì đứng vội dậy, chẳng kịp phủi bụi trên quần áo, vội vàng vừa chạy vừa hướng về bá phụ mà vái…
– Tiên nhân tha mạng! Tiên nhân tha mạng! AAA! Ta sợ quá! Vãi ra quần rồi! AAA! Tiên nhân tha mạng!
Thôi thì cũng thông cảm cho chúng nó, sự thật là con người ta đi tàu lượn siêu tốc còn sợ xanh mặt huống chi mấy thằng này vừa trải qua một quả gió cuốn nhào lộn siêu tốc như thế thì làm sao mà không sợ đến vãi cả ra quần. Nhìn thấy cảnh này Loan Phi bên cạnh miệng há hốc ra, nhìn về bá phụ bằng ánh mắt hâm mộ không thôi. Ta cũng lập tức bay lên trên trời mà cất tiếng nói…
– Bá phụ à! Hài nhi thấy chỗ này cao thủ tuy rằng không có những đồ dùng để tập luyện và đo lường sức mạnh cũng là rất tốt. Hài nhi muốn thử một chút.
Nói rồi ta phóng tới chỗ mấy hòn đá lớn nhất, tung tay đánh ra vài chưởng, chỉ thấy mấy hòn đá vậy mà không chịu nổi một nhát đánh, lập tức vỡ vụn nổ như bom trong hoàn cảnh ôm đầu mà chạy la hét của đám cao thủ phía dưới.
Ta lắc đầu trở lại thở dài mà nói…
– Vẫn là có chút yếu kèm, hài nhi mới động vào một lúc đã hỏng mất mấy cái rồi nha!
Bá phụ thấy ta như vậy thì cau mày trừng mắt mà mắng…
– Nghịch ngợm!
Loan Phi bên cạnh thấy ta và bá phụ như vậy chỉ có thể lấy tay che miệng. Nàng đã đón tiếp rất nhiều khách nhân đến để viện trợ, nhưng đúng thực là chỉ thấy bá phụ và ta hiện tại chính là lực lượng cường đại nhất, thậm chí còn mạnh hơn cả hai đại tướng quân chủ lực được triệu tập về là Yêu Soái và Ma Soái, thậm chí cho dù Ma Quân đại cao thủ ở trong ngục được bệ hạ trả đại giới cùng hứa sẽ thả ra để đổi lấy một lần ra tay sợ rằng thực lực cũng không bằng được hai người chúng ta…
Nghĩ vậy nên ánh mắt nàng nhìn về phía chúng ta lại ngày càng cung kính.
Đi được một lát nữa, đến một lầu các hoa lệ. Loan phi tiến lên trước quay lại về phía chúng ta cúi đầu mà nói…
– Thưa tiên trưởng và Cơ Phát thiếu gia, tòa đình viện này sẽ là nơi nghỉ chân của hai người. Điện hạ đã dặn dò ban cho hai vị đại nhân tòa nhà này, sau này sẽ chỉ phục vụ hai vị đại nhân khi ghé vào cung để ở. Mong hai vị đại nhân không chê ạ.
Bá phụ nghe thấy gật nhẹ đầu rồi bước vào bên trong, ngồi dưới một gốc cây lớn trong đình viện, bên cạnh có làn suối chảy róc rách mỉm cười hài lòng rồi tiến vào trạng thái nhập thần tu luyện. Mà ta thì đứng cạnh Loan Phi mà chờ đợi. Loan phi nhìn về phía ta bất ngờ mỉm cười e lệ mà nói…
– Còn về việc gặp Cơ Khảo thiếu gia ca ca của ngài xin mời đi theo nhân gia một chuyến ạ!
Ta nghe nàng nhìn mình cung kính mà cúi đầu dẫn đường thì mỉm cười, vỗ lên mông nàng một cái mà nói…
– Xin mời vương phi nương nương…
Bị ta vỗ mông vương phi vậy mà quay lại nhìn ta mỉm cười, nháy mắt một cái trông rất xinh đẹp.
Ta được thế làm tới lại sấn lại mà vừa đi vừa xoa mông nàng.
Loan Phi thấy ta làm tới thì khẽ khàng đánh nhẹ vào người ta…
– Thiếu gia! Xin hãy tự trọng ạ! Đây là trong hoàng cung, mọi người đi lại, thực sự là không tiện ạ!
Ta nghe nàng nói vậy thì như hiểu ra mắt sáng lên cầm lấy tay nàng, nhìn vào mắt nàng mà cười…
– Ồ! Vậy có chỗ nào ít người mà tiện thì phiền Vương Phi nương nương dẫn đường!
Loan phi nghe ta hỏi thì nhất thời á khẩu không thể đáp lời, hai má ửng hồng trông vô cùng xinh đẹp.
Ta rướn lên thì thầm vào tai nàng nói…

– Vương phi nương nương xinh đẹp như vậy, ở trong cung cấm tranh giành một vị vua với người ta không phải là quá vất vả sao?
Chỉ thấy vương phi thở dài, nước mắt lưng tròng…
– Thiếu gia còn hiểu cho nỗi khổ của nhân gia nha! Ta đích thực có chút nhan sắc, còn có tài ca hát, nhưng ở trong cung này trên có Khương hoàng hậu, dưới có Đát Kỷ muội muội, có hai người này mà tại, chúng ta đích thực là khó có cơ hội được hoàng thượng sủng hạnh, quả thực là vô cùng buồn tẻ cùng đau lòng.
Ta nghe nàng nói thì sấn tới ôm lấy nàng vào lòng, bàn tay đặt lên mông nàng mà xoa xoa. Loan phi ngước lên nhìn ta rồi nép vào lòng ta, mặc kệ bàn tay ta sờ soạng bên dưới. Ta trước đó đã cho nàng thấy thực lực cường đại, hơn nữa ta còn là khách quý của Trụ Vương, được Trụ Vương trả ra đại giới để mời về giúp đỡ. Nàng không được phép làm cho ta mất lòng. Hơn nữa, hành động này của ta bây giờ, ngược lại đối với nàng chính là từ lúc nhìn thấy đã bắt đầu vô cùng mong mỏi. Làm vương phi trong hoàng cung nghe thì oai phong, danh giá, nhưng thân là phụ nữ có một đời tuổi trẻ mà thôi, cùng với mấy ngàn giai nhân hoa lệ tranh giành một vị quân chủ thì làm sao có được thỏa mãn cùng hạnh phúc được chứ. Bất giác nàng không những không phản đối hành động sờ soạng khiếm nhã của ta mà còn chủ động nép vào lòng ta mà cọ cọ bờ má vào ngực ta mà rên rỉ.
Ta được đà lấn tới đưa tay vào bên trong váy nàng mà sờ mông nàng. Tiếp xúc trực tiếp da thịt mang đến cảm giác rất khác khiến nàng khẽ giật mình. Ta lập tức cúi xuống trao cho nàng nụ hôn sâu khiến nàng bình tâm trở lại, không những bình tâm mà còn trở lên cuồng nhiệt, đưa lưỡi sang cho ta bắt đầu bú mút, hành vi càng ngày càng trở nên dâm dục.
Phía sau lưng ta lúc này là bốn nha hoàn trung thành của nàng, thấy vương phi của mình và ta như vậy thì không nói hai lời lập tức tản ra mà canh gác các ngả, chỉ cần người nào đến gần là lập tức đuổi đi, nếu không đuổi được thì sẽ đánh động cho chúng ta biết. Ta hiểu các nàng vì sao phải làm thế này, các nàng trung thành với chủ tử của mình mà mạng của các nàng cũng là gắn với chủ tử của mình. Nếu như sự việc này lộ ra ngoài, người phải chết đầu tiên không phải vương phi hay ta mà chính là các nàng, thân phận tôi tớ khiến các nàng hiểu bản thân tìm được một người chủ tốt, coi mình như thân tín là một hạnh phúc, và cũng hiểu mạng sống của mình cũng gắn liền với hạnh phúc này không thể bao giờ được chống lại.
Vì thế, trong khoảnh khắc này, ngay trong cung cấm hoa lệ của trụ vương, ta có thể thoải mái mà hôn môi phi tần Loan Phi của hắn, cho tay vào trong váy mà xoa mông, men sâu xuống cảm nhận được cái lỗ đít và sờ thấy một đám lông lồn lưa thưa bên dưới. Thật dễ dàng kích thích, chỉ mới sờ có một chút thôi mà vị vương phi danh giá, xinh đẹp này đã rên ư ử, nước lồn đã không còn giữ được mà nhanh chóng lan tràn ra ngoài làm ướt cả tay ta. Ta nhẹ nhàng rút tay lên, đưa ngón tay ướt át ra trước mặt nàng, trong ánh mắt xấu hổ và khuôn mặt đỏ bừng của nàng mà đưa ngón tay vào miệng mà mút mút làn dâm thủy còn vương trên ngón tay, vừa ngắm nhìn khuôn mặt xinh đẹp, đoan trang của vị phi tần, tận hưởng hương vị ngọt ngào, ngai ngái từ nước lồn nàng làm ta mê say. Ta lại cúi xuống tiếp tục trao cho nàng nụ hôn nồng nhiệt, miệng ta bây giờ có thêm hương vị mới chính là nước lồn của nàng làm cho Loan Phi hôn ta cảm nhận được lại càng kích thích hơn, điên cuồng đưa lưỡi mềm vào miệng ta mà khua khoắng.
Bàn tay ta một lần nữa thọc vào váy nàng, chui vào bên trong quần lót, lần này không phải sờ phía mông nữa mà sờ đằng trước mà tận hưởng cái lồn của nàng, sờ lên một cái lồn mềm mại mà ướt nhẹp, ngón tay nhanh chóng móc vào bên trong mà thám hiểm động đào nguyên, nàng liên tục hẩy hẩy mông lên, chân dạng ra để ngón tay ta thoải mái luồn lách bên trong lồn nàng mà khám phá. Một tay còn lại của ta vén váy áo nàng xuống, để lộ ra bầu vú thật lớn, vừa hôn nàng vừa bóp vú nàng, se sẽ đầu ti một cách thoải mái trong khi vẫn đang móc vào cái lồn ướt nhẹp của nàng khiến nàng rên la ư ử.
Sau khi hôn môi và nút lưỡi nàng say đắm, thỏa thích, ta tạm rời xa khuôn mặt xinh đẹp và làn da mềm mại của nàng mà cúi xuống, ghé mặt vào váy nàng, nơi bên trong ngón tay ta đang đút ra đút vào lỗ lồn nàng.
Loan Phi thấy ta cúi xuống phía dưới liền dùng tay vén váy lên để cho ta trông thấy tận mắt lỗ lồn hồng hào nhỏ nhắn lưa thưa mấy sợi lông lồn màu nâu đen của mình đang bị ta chọc ngón tay mà trào ra bao nhiêu là nước.
Ta không chịu được kích thích nữa, vừa trông thấy cái lồn xinh đẹp mời gọi là lập tức há miệng ra mà úp mặt vào lồn nàng liếm láp, bú mút làn nước lồn ngon lành đang không ngừng trào ra từ cái lỗ sung sướng của nàng.
Loan Phi xoa đầu ta, hông ưỡn lên, chân dạng ra để ta tận tình mà bú liếm thỏa thích, lưỡi nàng lè ra ngoài, đưa ngón tay vào bên trong mà bú mút, biểu tình trông ngày càng dâm dật, không hề giống với một vương phi đoan trang giống như lần đầu gặp mặt.
Sau khi liếm lồn nàng thỏa thích, ta kéo nàng xuống dưới, rồi nằm xuống nền của đình viện. Loan Phi dạng chân ra đặt lỗ lồn ướt nhẹp lên miệng ta, việc nàng dạng háng mà ngồi xuống thế này khiến lỗ lồn nàng mở ra hết cỡ trông vô cùng thích mắt và dâm dật, mồm ta đặt vào lồn nàng, lưỡi lách vào hai mép lồn mềm mại mà bú mút, liếp láp khiến nang rên rỉ mà không ngừng nắc hông lên xuống đưa đẩy cái lồn lên xuống trên mặt ta để tận hưởng sung sướng.
Không kiềm chế được khoái cảm và đòi hỏi, cái lồn liên tục đạt đến cao trào mà chảy nước bị ta liên tục liếm láp và vét sạch khiến nàng giống như bị trúng xuân dược mà trở nên khát tình lập tức vục mặt vào dưới háng ta mà hít thở, mà ngửi mùi con cặc ta trong quần một cách mê say.
Ta biết nàng đang nứng lồn, thèm cặc đến phát điên rồi thì mỉm cười, vỗ vào mông nàng khiến nàng nẩy lên, rên lên vì kích thích mà quát…
– Con đĩ này! Còn chờ gì nữa mà không bỏ cặc của chủ nhân ra bú!
Chỉ nghe nàng vội vã trả lời…
– Dạ vâng ạ!
Rồi nhanh chóng há miệng ra mà kéo cạp quần ta xuống, con cặc cương cứng lập tức bắn ngỏng lên trời đứng như trời trồng. Nhìn con cặc thô to dựng đứng trước mặt, ánh mắt nàng toát ra thèm khát vội vã há miệng mà mút nấy. Cái đầu liên tục nhấp nhô lên xuống bú mút nhiệt tình. Đang bú lồn của Loan Phi nương nương trong cung điện của vua nứng hết cả cặc lại được nương nương cho cặc vào mồm mà bú mút nhiệt tình như thế ta làm sao mà có thể chịu được, rên rỉ sung sướng trong khi không ngừng ưỡn hông lên mà địt sâu vào mồm nàng…
– Ưm! Nương nương! Loan phi nương nương! Ngươi đúng là bú cặc rất giỏi nha! AAA! Cặc ta đang ở sâu trong cổ họng của nương nương! AAA! Sướng quá! Có phải cổ họng của những người hát hay đều địt sướng thế này không? AAA! Sướng quá đi mất! Không chịu nổi nữa rồi! AAA! Ta ra mất! AAA!
Chỉ thấy nương nương thấy ta rên rỉ tỏ ra sung sướng thì càng bú mút mạnh mẹ hơn, cái hông cũng nhấn xuống đè lỗ lồn ướt sũng lên mồm ta mà day day, vừa bú buồi ta chùn chụt vừa nói…
– Ưm! Con cặc của thiếu gia ngon quá! Thật là to! Thật là ngon! Đầy mồm của nhân gia rồi! Ưm! Ực! Ực! Địt vào mồm của ta! Địt vào mồm lồn của con đĩ Loan Phi của chàng nha! Ư! Đúng rồi! Ư! Ực! Con đĩ muốn được ăn cặc to của chủ nhân! Ư! Ực! Ực! Ực!
Ta không kiềm chế được nữa, giơ chân lên, quặp lấy đầu nàng mà ưỡn hông, bắn thẳng tinh vào mồm nàng. Loan Phi thấy ta bắn tinh, đầu bị kẹp chặt vào háng ta, cảm nhận con cặc không ngừng phun trào ra tinh dịch thì vội vàng há to miệng mà nuốt ừng ực từng dòng tinh trùng ồ ạt tràn vào bên trong cuống họng mình khiến cho ta vô cùng sướng khoái. Đang khi ta đang sung sướng đạt được cao trào, chỉ thấy nàng cũng quíu người lại, đùi kẹp chặt đầu ta, hông day mạnh để lỗ lồn nàng đè lên miệng ta mà phun khí giàn giụa vào mồm ta khiến ta chỉ có thể mở to miệng mà đón nhận từng dòng dâm thủy ngon ngọt ngai ngái của nàng tràn vào trong miệng.
Cao triều qua đi, chúng ta lại quay lại phía nhau mà trao cho nhau nụ hôn nồng nàn, miệng ta bây giờ đầy múi lồn nàng và ngược lại, cảm thấy thoang thoảng hương vị tinh trùng của mình trong cái miệng sạch sẽ của nàng càng khiến cho ta cảm thấy thích thú và thấy cái mồm của nàng giống như cái lồn dâm dục vừa mới bị ta địt qua, nhìn khuôn mặt xinh đẹp của nàng giống như một cái mặt lồn mà ta có thể thoải mái đè ra mà địt càng làm ta nứng tợn, con cặc bên dưới lại ngẩng lên trong ánh mắt sợ hãi và vui mừng của nàng. Ngay lập tức vừa hôn môi ta nàng vừa thò tay xuống mà xoa xoa con cặc cứng ngắc trong lòng bàn tay mà mừng rỡ nói…
– Chủ nhân giỏi quá! Mới thế mà đã cứng lại được rồi! Thế này thì lại địt tiếp làm nhân gia sướng đến chết mất! Hi! Hi!
Nói rồi thì dùng tay cầm lấy con cặc mà tự nhét vào lồn mình. Chỉ thấy nàng nhổm lên, đưa con cặc trượt nhẹ vào trong lồn dâm ẩm ướt vô cùng dễ dàng, cảm giác êm ái, dễ chịu và trơn trượt kích thích khiến cho ta thoải mái lan khắp toàn thân. Ta vừa hôn nàng, vừa nắc hông cho con cặc đâm thọc lên trên mà địt sâu vào lỗ lồn nàng khiến nàng không ngừng rên ư ử. Vừa nhìn nàng ở phía trên ta đang trợn mắt đón nhận từng cú địt mạnh mà le lưỡi lắc đầu ta vừa cười nói…
– Ha ha! Sướng không con đĩ?
Loan Phi bị ta địt mạnh vào lồn, tận hưởng sung sướng chưa từng có trong đời thì run rẩy lên từng chập, cúi xuống hôn môi ta rồi nhìn ta say đắm nói…
– Dạ! Con đĩ Loan Phi sướng lắm ạ! Ước gì có thể mãi mãi hầu hạ chủ nhân! Được thiếu gia chủ nhân thường xuyên địt lồn như thế này ạ!
Ta rướn lên, thơm nhẹ lên môi nàng rồi địt một cú cực mạnh vào lồn nàng, thì thầm vào tai nàng những lời đường mật…
– Yên tâm đi bảo bối của ta! Sau khi đánh bại Thiên Ma, ta sẽ chứng minh thực lực và giá trị của mình đồng thời xin trụ vương ban thưởng ngươi cho ta! Tin rằng đã có Đát Kỷ gì đó rồi, Trụ Vương hắn sẽ không vì một phi tần cả đời không sờ đến mà đắc tội với ta!
Loan Phi nghe vậy hai mắt tỏa sáng, nở một nụ cười hạnh phúc nói…
– Chủ nhân! Ư! Nếu thật sự có thể như vậy nhân gia sẽ thật vô cùng hạnh phúc! Nhân gia muốn làm con đĩ của chủ nhân! Hầu hạ chủ nhân để hưởng thụ sung sướng của chủ nhân ban cho ạ! Ư! Ư! Nhân gia vui quá! Ư! Ư! Sướng! Con đĩ sướng quá ạ! Con đĩ cao trào rồi! Bệ hạ! Thần thiếp xin lỗi! Thần thiếp từ nay sẽ là con đĩ của thiếu gia chủ nhân! Cầu xin bệ hạ ban thần thiếp cho chủ nhân để thần thiếp làm con đĩ cho chủ nhân thoải mái địt lồn! Ư! Ư! Nhưng trước đó xin phép bệ hạ để cho thần thiếp dâng lồn lên cho chủ nhân địt như một con điếm! Để cho chủ nhân thoải mái địt mạnh vào lồn con đĩ Loan Phi của ngài! AAA! Bắn tinh vào lồn thần thiếp! Chủ nhân! Bắn hết tinh vào lồn con đĩ Loan Phi nương nương! Làm con đĩ mang thai! Cắm sừng bệ hạ nha! Bệ hạ ơi! AAA! Ra mà xem thiếu gia chủ nhân đang địt lồn nhân gia, bắn tinh vào lồn nhân gia, làm nhân gia có con hoang, cắm sừng vào đầu bệ hạ này, thật là sướng, nhân gia bị địt sướng lồn, con đĩ Loan Phi bị chủ nhân địt sướng lồn không chịu nổi nữa rồi! Con đĩ ra ạ! AAA! AAA!
Loan phi rên rỉ đĩ thõa rồi không ngừng co giật trên cơ thể ta, bờ hông không ngừng nắc mạnh mút chặt lấy cặc ta. Mắt trợn trừng, mồm há hốc, lưỡi lè ra, lỗ lồn cũng thít lại ép chặt lấy con cặc ra mà phun ra từng đợt dâm thủy hiển nhiên vừa nghĩ đến việc cùng ta địt nhau có thai mà cắm sừng hoàng thượng dẫn đến bản nhân sung sướng mà đạt cao trào không thể kiềm chế.
Ta cũng chẳng thể chịu đựng được nữa từng nhát từng nhát địt mạnh ầm ầm vào lồn của Lan Phi vừa rít qua kẽ răng sung sướng…
– AAA! Sướng quá! Sướng chết ta rồi! Lan Phi cao quý đang bị ta địt vào lồn ngay trong cung điện nha! Trụ vương! Tên hôn quân nhà ngươi ra mà xem con đĩ vương phi của ngươi bị ta thoải mái địt vào lồn dâm ngay trong cung điện của ngươi này! Ha! Ha! Bản thiếu gia địt nàng như con điếm! Bắn tinh vào lỗ lồn con điếm này làm nó thụ thai để cắm sừng ngươi đây! Ha! Ha! Ha! Này thì vương phi nương nương tôn quý này! Này thì con đĩ nương nương tôn quý này! Này thì địt vào lỗ lồn con đĩ này này! Địt chết mày con điếm! Địt chết mày! Từ nay trở đi mày là con đĩ để cho tao thoải mái địt lồn biết chưa! Ha! Ha! Ha! AAA! Ta sướng quá! Ta ra đây! AAA! Chủ nhân ra! Bắn hết vào lồn vương phi nương nương ngươi để cắm sừng hoàng thượng đây! Có thai đi! Ha! Ha! Hoàng thượng! Tao bắn tinh vào lồn con đĩ này làm nó có thai để cắm sừng ngài mày đây! Ha! Ha! Ha! Ha! AAA! Sướng quá! Ta ra! Ta ra! AAA!
Lan Phi thấy ta địt mạnh vào lồn mình sắp ra thì cũng không chịu được nữa, cố gắng ôm chầm lấy ta mà rên ư ử…
– AAA! Chủ nhân! Vâng! Con đĩ Loan Phi từ nay sẽ là con đĩ của ngài! Là con đĩ nứng lồn của ngài để ngài thoải mái đè ra mà địt tại bất cứ đầu và bất cứ khi nào ạ! AAA! Xin chủ nhân địt mạnh vào lồn con đĩ! Bắn hết tinh vào lồn con đĩ! AAA! Để cắm sừng thằng hoàng thượng ạ! AAA! Xin chủ nhân cùng ra với con đĩ ạ! AAA! Sướng! Con đĩ sướng quá! AAA! Con đi raaa! AAA!
Dưới mái hiên của đình viện, quang cảnh tươi đẹp, không khí trong lành, sa hoa của cung điện Triều Ca, ta hét lớn lên một tiếng rồi cong hông lên, địt mạnh một cú hết sức vào lỗ lồn của Loan Phi nương nương xinh đẹp của Trụ Vương lút cán rồi ôm chặt lấy nàng mà hẩy mông, day day con cặc vào lỗ lồn nàng đến tận cùng mà bắn tinh xối xả vào bên trong. Cảm giác sướng khoái lan tràn, hồi lâu chưa tan.
Một lát sau, chúng ta nghỉ ngơi rồi mặc lại quần áo tiếp tục lên đường đến chỗ ca ca, lúc này Loan Phi trong bộ cung trang lại trở thành một vị vương phi cao quý, đoan trang. Mà ta thì lại trở thành một vị thiếu gia tuấn tú. Chỉ khác là vừa đi ta vừa thoải mái vòng tay ôm lấy eo nàng, bàn tay khi thì sẽ chui vào trong áo bóp vú nàng, khi thì đưa xuống phía dưới sờ lồn nàng… Mặc dù vô cùng xấu hổ nhưng Loan Phi không dám phản đối, dẫu sao nàng cũng định sẵn sẽ được ta xin từ tay Trụ Vương, hơn nữa trước khi ta đến Trụ Vương cũng đặc biệt căn dặn phải tiếp đón cẩn thận ta nên chỉ có thể mặc kệ mà chiều chuộng ta chứ biết làm thế nào. Chỉ là bây giờ nàng đã bị ta chinh phục nên bộ dạng rất ngoan ngoãn để ta thoải mái sờ soạng khi đi đường. Việc vừa nghênh ngang trong cung vừa đút tay vào bóp vú, móc lồn một vị nương nương xinh đẹp trang nhã vô cùng thoải mái và kích thích. Chúng ta một đường kích thích như vậy mà tiến tới một đình viện biệt lập. Biệt viện này được xây dựng trong giữa một cái hồ nhỏ, có một con thuyền nhỏ để đi lại xem ra là phương tiện duy nhất để di chuyển. Chỉ thấy ở trong đình viện, một thanh niên khuôn mặt tuấn tú nhưng gầy ốm, trên tay đang cầm một quyển sách mà trò chuyện với một cô gái trẻ xinh đẹp…
Nhìn thấy hai người này từ xa bàn tay ta đang đút vào trong quần lót của Loan Phi mà sờ lồn nàng liền bỏ ra. Nhất thời chúng ta tiến lại đình viện. Loan Phi nương nương vừa bị ta bỏ tay ra khỏi váy hai má ửng hồng, nhìn lên bàn tay ta thấy ươn ướt hiển nhiên là nước lồn nàng còn đọng lại. Ta vậy mà thản nhiên đưa ngón tay đầy nước lồn của nàng lên mút mút trước mặt nàng làm nàng xấu hổ đến tận mang tai. Khẽ nuốt một ngụm nước bọt vì xấu hổ và khuất nhục xuống nàng chỉ về phía đình viện ở giữa hồ mà cung kính nói…
– Bẩm thiếu gia! Phía trước chính là biệt viện của Cơ Khảo công tử ạ. Cơ Khảo công tử từ nhỏ bị giam giữ ở Triều Ca, thân thể yếu nhược, thường xuyên nhớ nhà mà đau buồn nên ngày càng suy kiệt. Với người không có võ công như Cơ Khảo thiếu gia mà nói biệt viện này đã là một nhà giam không thể thoát được ra ngoài. May nhờ có Lung Linh công chúa hàng ngày vẫn đi thuyền đến tâm sự cùng chàng, đem đến cho chàng những món ngon và sách hay nên tâm trạng của Cơ Khảo thiếu gia dạo gần đây đã tốt trở lại rất nhiều ạ!
Ta nghe nàng nói vậy thì gật nhẹ đầu, không thể chờ đợi được nữa liền lập tức vận khởi công lực đạp sóng rẽ nước phi một mạch mấy dặm đến chỗ của ca ca trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người.
Ca Ca thấy ta đến nơi cảm thấy rất quen thuộc nhưng trong giây lát không hiểu chuyện gì xảy ra, mà Lung Linh công chúa bên cạnh thì không biết vô tình hay cố ý tỏ ra sợ hãi nép vào lòng vô cùng tình cảm. Ca Ca lập tức tiến lên che chở cho nàng, hướng về ta dùng thân thể yếu nhược che chắn một tuyệt đỉnh cao thủ mà không hề tỏ ra sợ hãi nói…
– Ngươi là ai? Tại sao lại đến nơi này?
Ta nhìn ca ca cười nhẹ vui vẻ mà nói…
– Ca ca đừng hốt hoảng. Là đệ đệ Cơ Phát của huynh đến đón huynh về đây!
Ca ca nghe vậy thì nhất thời như nhớ ra vì sao trông ta rất quen thuộc, bởi vì mặc dù ta anh tuấn vô cùng nhưng so với bản thân ca ca ngày ngày vẫn ngắm mình trong gương thì nhìn thấy rất nhiều điểm tương đồng. Lại nhìn thấy trên thắt lưng ta có đeo miếng ngọc tín vật của gia đình thì không còn nghi ngờ gì nữa mà xúc động ôm chầm lấy ta mà khóc lóc…
– Là đệ sao? Ha! Ha! Vậy mà ta vẫn cứ nghĩ rằng tin đồn ta có thể trở về không phải là sự thật! Thật tốt quá! Có thể gặp được đệ! Có thể lại sắp trở về nhà rồi!
Nhìn người ca ca hiền lạnh của mình hốc hác đáng thương như vậy ta trong lòng thật dâng lên tức giận muốn vả vào mặt Trụ Vương mấy phát nhưng nghĩ lại mình dù sao cũng vừa địt vào lồn con vương phi Loan Phi xinh đẹp cắm sừng hắn xong thì cũng vơi bớt đi được phần nào tức giận. Vỗ về ca ca một lúc ta hướng về phía đằng sau nhìn vị công chúa xinh đẹp tuyệt trần mà hỏi…
– Vị này là Lung Linh công chúa ạ! Cảm ơn người đã thường xuyên chăm sóc cho ca ca của ta thời gian qua nhé!
Linh Linh công chúa nghe ta hỏi thăm thì vội vàng mỉm cười cúi mình đáp lễ. Nụ cười xinh đẹp như gió mùa xuân. Ca ca thấy vậy cũng vỗ vào vai ta mà cười nói…
– Đệ à! May mắn ca ca có nàng làm bạn, thời gian qua có thể nói là nảy sinh rất nhiều tình cảm, tâm đầu ý hợp.
Nói đoạn ca ca bỗng quỳ xuống hướng về ta mà nói…
– Cơ Phát đệ đệ! Ta tuy là ca ca nhưng từ bé đã phải lưu lạc xa nhà, không thể ở nhà chăm sóc cho đệ ngày nào, bây giờ bản lĩnh cũng bị kìm kẹp trở thành một thân vô dụng, không thể làm gì khác chỉ có thể cầu xin đệ giúp ta! Mong đệ có thể tìm cách để ta có thể đưa Linh Lung công chúa nàng trở về cùng, ta thực lòng yêu nàng, muốn sống với nàng cả đời! Nếu đệ có thể giúp ca ca lần này! Ca ca mãi mãi sẽ không bao giờ quên ơn! Ca ca van xin đệ!
Ta nào dám để ca ca quỳ lâu, vội vàng nhanh chóng nâng ca ca dậy mà nói…
– Ca ca à! Nói vậy là ca ca muốn Linh Lung công chúa đây làm chị dâu của ta?
Ca ca thấy ta hỏi vậy thì lập tức gật đầu nhìn ta đầy quyết tâm…
– Đúng vậy! Cuộc đời ca ca ở đây chỉ có nàng là người bạn quý giá nhất! Ca ca nhất định phải cưới nàng, trân trọng nàng cả cuộc đời, ngoài trừ nàng ra thì cuộc đời này ca ca sẽ không cần bất kỳ một ai nữa.
Ta nghe vậy thì chỉ còn biết thở dài gật đầu mà nói…
– Ca ca nói vậy thì xem như mọi việc đã định. Không phải là có giúp huynh hay không, giúp huynh được hay không mà đệ sẽ đảm bảo với huynh chắc chắn sẽ đưa Linh Lung công chúa cùng huynh bình an trở về nhà!
Ca ca nghe thấy lời này thì chẳng còn gì có thể vui hơn được như thế, nhất thời nhìn ta bằng ánh mắt yêu thương xen lẫn tự hào rồi ôm chầm lấy ta…
– Đệ đệ! Cảm ơn đệ! Cảm ơn đệ! Ha ha! Nghe người ta nói ta có một đệ đệ rất tài giỏi! Hiện tại thực sự bản lĩnh của đệ khiến ca ca rất hâm mộ và tự hào! Thật may mắn cho ca ca có thể được đệ giúp!
Ta mỉm cười, ôm lấy ca ca, cảm nhận hơi ấm từ tình cảm huynh đệ gia đình thân thương mà nhìn về phái Linh Lung công chúa đang xấu hổ ở đằng sau mỉm cười mà nói…
– Xin hỏi Linh Lung công chúa tỷ tỷ, tỷ có bằng lòng cùng trở về Tây Bá Hầu phủ làm đại thiếu gia phu nhân của ca ca ta chứ?
Linh Lung công chúa nghe ta hỏi vậy thì giống như đã chuẩn bị tâm lý từ trước mỉm cười gật đầu mà nói…
– Dạ! Có thể ở bên Cơ Khảo chàng một đời cũng là tâm nguyện của Linh Lung. Ta đồng ý cùng chàng trở về Tây Bá Hầu Phủ để sinh sống! Còn về phía phụ vương xin nhờ Cơ Phát thiếu gia giúp đỡ cầu tình!
Ta mỉm cười mà nói lớn…

– Ha! Ha! Vậy thì đệ đệ đây phải gọi Linh Lung công chúa tỷ tỷ hai tiếng chị dâu rồi! Tỷ tỷ và ca ca yên tâm, về phía trụ vương không có gì phải lo lắng cả. Lần này bệ hạ nhờ đến chúng ta đã phải trả giá rất nhiều, đến cơ khảo huynh cũng chịu thả ra là biết chúng ta quan trọng như thế nào. Huống hồ lần này Cơ Khảo huynh được thả về, không còn giam giữ con tin thì bản thân bệ hạ cũng muốn kết thông gia để tăng tình hữu hảo của Thương Triều cùng Tây Bá Hầu Phủ chúng ta, có thể gả được tỷ tỷ cho ca ca bệ hạ chính là cầu còn không được. Phải không công chúa tỷ tỷ?
Linh Lung công chúa nghe thấy ta hỏi vậy thì khẽ giật mình, trong thoáng chốc tỏ ra bối rối, nhưng rất nhanh mỉm cười mà nói…
– Đúng vậy! Ta nghĩ nếu như có thể gả được ta cho Cơ Khảo chàng! Phụ hoàng cũng sẽ tác thành cho chúng ta!
Cơ Khảo ca ca nghe thấy chúng ta nói vậy thì nụ cười hớn hở trên mặt…
– Vậy thì tốt quá rồi! Tốt quá rồi! Ta đã không còn gì lo lắng nữa! Đệ à! Chỉ cần đệ giúp huynh lần này! Huynh chắc chắn sẽ sống một cuộc sống đọc sách làm thơ đạm mạc, không tranh với đời, sau này đệ làm vương, ca ca sẽ làm quan bên dưới hết lòng trung thành, phò trợ cho đệ!
Ta nghe ca ca nói ra những lời này thì trong lòng cảm thấy một chút tổn thương. Nhưng cũng hiểu, thân ở trong cung cấm nhiều năm như ca ca, bản thân cũng là một món hàng con tin của trò chơi chính trị ca ca hiểu rất sâu sắc sự đấu đá quyền lực ở thế giới vương quyền. Ta chỉ có thể lắc đầu mà nói…
– Ca à! Chuyện này không quan trọng! Quan trọng là ca có thể trở về, gia đình đoàn tụ! Còn sau này nếu được như huynh nói miễn là chúng ta gia đình hòa đồng đệ thấy như vậy cũng rất tốt! Huynh hiểu ý đệ chứ!
Ca ca thấy ta vui vẻ nói ra những lời tình cảm thì lại càng kiên tâm với quyết định trước đó là chính xác, liền gật đầu nói…
– Ca ca hiểu! Đệ hãy yên tâm ở ca ca! Đệ là đệ ta, còn là ân nhân của ta, ca ca lại chẳng có bản lĩnh gì bằng đệ, chỉ có duy nhất là biết điều và hiểu chuyện, ca ca sẽ không khiến đệ phải lo lắng gì cả.
Ta cũng không muốn nói tiếp chuyện này nữa, vỗ vỗ lên vai ca mà nói…
– Ngày mai đại chiến Thiên Ma đệ và bá phụ sẽ diệt trừ tên này xong lập tức xin một số phần thưởng bao gồm cả xin Linh Lung công chúa tỷ tỷ được theo cùng rồi trở về nhà. Vậy nên huynh hãy sắp xếp đồ một chút để mai chuẩn bị lên đường. Còn nữa, đường xá xa xôi, huynh thân thể yếu nhược vẫn là tranh thủ nghỉ ngơi để giữ sức. Sau khi trở về nhà, thời gian hàn huyên của chúng ta sẽ rất nhiều!
Ca ca thấy ta nói vậy thì như sực nhớ ra vội vàng nói…
– Vội vàng như vậy sao? Được rồi! Vậy đệ hãy dạo chơi một chút để huynh đi chuẩn bị nhé! Ca ca ở đây có một chút sách hay muốn mang theo trở về nhà!
Nói rồi thì chạy vội vào trong. Linh Lung công chúa muốn bước đi theo giúp đỡ thì ca ca liền nắm lấy tay nàng giữ lại nói…
– Muội không cần theo ta, giá sách phía trên rất bụi bặm, để mình ta chuẩn bị là được rồi, ở lại đây tiếp chuyện với đệ đệ giúp ta nhé!
Linh Lung công chúa bám lấy tay của ca ca không muốn rời, hiển nhiên là vô cùng quấn quýt, ta thấy vậy mỉm cười mà hướng về phía nàng nói…
– Ca ca nói đúng đấy, thật ra đệ cũng có chuyện muốn bàn bạc với chị dâu, vấn đề liên quan đến việc xin bệ hạ chấp thuận cho chị dâu về Tây Bá Hầu Phủ ta vẫn là có sự bàn bạc từ trước vẫn sẽ tốt hơn!
Ca ca nghe thấy ta nói thế thì cũng gật đầu lia lịa mà nói…
– Đúng đấy! Đúng đấy! Nàng ở lại đây bàn chuyện cùng đệ ấy! Để ta đi chuẩn bị một lát!
Linh Lung công chúa lúc này cũng không thể từ chối mà chỉ có thể buông tay của ca ca rồi nhìn hình bóng ca ca dần rời xa đi đến thư phòng…